Akanemaru là một nhà sư lang bạt khắp Nhật Bản với đam mê khắc nên một tuyệt tác để đời, vào một đêm định mệnh, anh đã bị cướp phế một tay. Mất đi bàn tay dùng để điêu khắc, anh không còn thiết sống, nhưng anh đã tìm lại được nghị lực sau khi một nhà sư cho anh xem những bức tượng trong sân chùa, được đúc thành hình nhờ hạt nước rơi trong im ắng, đều đặn đã ngàn năm. Anh ở lại chùa rèn luyện đôi tay, và một lần nữa sau nhiều năm nỗ lực, anh trở thành điêu khắc gia nổi tiếng. Trong hành trình đi tìm Phượng Hoàng để khắc nên bức tượng cho Thiên hoàng với cái án tử treo trên đầu, giữa một cơn hưng cảm anh đã khắc nên bức tượng Quan Âm giữa thị chúng với người mẫu là cô gái đầu đường xó chợ Buchi (hơi giống Caravaggio đã vẽ nên Madonna qua hình ảnh người tình cuối của ông - 1 cô gái làng chơi. Sự cao quý, mỉa mai thay lại mượn hình dáng kẻ thấp hèn nhất trong xã hội đương thời)
Bức tượng Quan Âm này cũng như tài năng của Akanemaru đã được một Quan đại thần tên Kibi để mắt đến, ông cứu Akanemaru khỏi án tử trong gang tấc, đổi lại cho bức Quan Âm và rằng anh phải trung thành tuyệt đối dưới trướng ông. Sau đó ông cho anh vào kho bảo vật để tìm manh mối về Phượng Hoàng, và tại đây anh đã nhìn thấy những tái sinh của chính mình. Thành một con phù du trôi dạt trên biển lớn, rồi một con rùa sống ở sông Trường Giang, cho đến ngày con người bắt anh lên làm thịt, đánh cái mai anh thành chiếc lược, chấm dứt trăm năm phận rùa. Linh hồn thoát ra, nhập vào một quả trứng, nở thành một con chim nhỏ, tại kiếp này, anh được gặp Phượng Hoàng.
Akanemaru thức dậy khỏi giấc mơ về hậu kiếp, hình ảnh Phượng Hoàng rực rỡ còn in dấu trong mắt, và anh đã khắc nên một bức tượng sống động rất vừa lòng Thiên Hoàng và sự nghiệp anh từ đấy cất cánh bay cao. Anh trở nên tự mãn, tham lam quyền lực, không còn màng đến chính nghĩa, cho đến ngày anh gặp lại Buchi, cô gái đầu đường xó chợ từng là hình mẫu cho Quan Âm hôm nào. Cô nhắc anh nhớ lại sự xảo quyệt chốn công đường đã chia rẽ tình cảm hai người, và giờ đây anh lại về dưới trướng vị tướng từng đánh cô què quặt. Anh tự hỏi Akanemaru của ngày xưa ở đâu? Niềm đam mê khắc tượng đã từng khiến thời gian như ngưng đọng khi anh khắc Quan Âm phải chăng đã tan biến? Rồi anh gặp lại Gaou - tay tướng cướp đã chặt một tay của anh - y đã trả giá cho những tội ác của mình, hoàn lương, và nay là một cao thủ khắc tượng với tài năng không thua kém gì Akanemaru. Họ bị buộc phải so tài trước sự chứng giám của hoàng cung. Và Akanemaru, vì không chấp nhận thua cuộc trước Gaou đã đem chuyện xưa kể lại, chặt cụt tay của Gaou để trả thù. Trái tim thanh cao của anh giờ nhuốm đầy hận thù và tham vọng. Rồi ngày tận đến, anh chết cháy khi cố gắng cứu bảo tượng từ trong đám lửa, Phượng Hoàng đến bên anh, bảo đã đến lúc anh phải về bên nó. Anh vẫn còn cố sức làm người, anh van vỉ xin ông trời hãy cho anh được làm con người ở kiếp sau để tiếp nối những gì kiếp này chưa hoàn thành. Phượng hoàng chỉ cười đáp lại, lộ trình làm người của ngươi đã kết thúc rồi, Akanemaru. Từ nay đến tận cùng và tận cùng của thời gian, ngươi sẽ đi qua nhiều kiếp tái sinh, nhưng sẽ không bao giờ được làm con người nữa.
Và rồi Akanemaru cháy rụi, tất cả còn lại, chỉ là một cái sọ trắng.
Nguyên tác : Hi no Tori by Osamu Tezuka