“Không lời hướng dẫn”
Lina Alsharif
—
Chẳng có một cuốn sách ẩm thực
dạy ta cách nặn bánh mì
từ thức ăn dành cho gia súc,
trộn với nước thải và một nhúm cát
làm sao để ủ khối bột đó lên men
và cái gì có thể ăn kèm?
Những nguyên liệu này được đong đếm
theo tỉ lệ giữa tuyệt vọng và đói khát.
Chẳng có một cuốn sách hướng dẫn cha mẹ
cách để trấn an
một đứa bé khóc đòi trong cơn đói
cách vỗ về đưa con vào giấc ngủ
mớm cho con lời hứa sáo rỗng
như tiếng ru bao tử cồn cào
kể cho con nghe về yến tiệc cùng những thiên thần hân hoan
mà chúng chẳng thể nghe, hoặc thấy.
Chẳng có lấy một phương pháp khoa học
để thanh lọc nước cống,
cách tách rời phân người
khỏi mảnh vụn tử thi
thành một thứ nước ta có thể dùng.
Làm sao để chưng cất giọt mưa đầy tử khí
rồi chiết muối mặn từ nước mắt tuôn tràn.
——
Một bài thơ được viết ra giữa những ngày Gaza đang chìm trong bom đạn, nạn đói, khi người dân Gaza không còn gì để ăn và họ phải nghiền thức ăn dành cho chim và gia súc, trộn cùng với cát và cỏ dại. Đã có những em bé qua đời vì hệ tiêu hóa non nớt của chúng không thể tiêu hóa được thứ bột này. Một người mẹ có con chết vì nghẽn ruột sau khi ăn bánh mì đã khóc, giá như tôi đừng cho con ăn. Nhưng giữa chết đói, và chết vì bị nghẽn ruột, thì họ có lựa chọn gì?
Lina Alsharif là một nhà thơ nữ hiện đang sống ở Qatar và cô đang sáng tác những bài thơ ghi lại những gì đang xảy ra ở Gaza hiện tại, cô cũng từng là học sinh của giáo sư Refaat Alareer, người đã viết nên bài thơ “Nếu tôi phải chết” và đã qua đời trong một cuộc pháo kích nhắm vào nhà riêng của ông vào năm ngoái. Có thể đọc thêm thơ của cô tại instgram @lina_poetry
Ảnh: Những chiếc bánh mì làm từ thức ăn dành cho gia súc ở Gaza.
Lina Alsharif