Bị giết và vô danh…
Mahmoud Darwish
English translation by Omnia Amin and Rick London
—-
Bị giết và vô danh… Chẳng được lãng quên góp nhặt
cũng không rải rác cùng lòng tưởng nhớ… họ chìm vào lãng quên
trong ngọn cỏ mùa đông, trên đại lộ chắn giữa
hai câu chuyện dài, của người hùng và kẻ khốn khổ.
“Ta là nạn nhân.”
“Không, ta là nạn nhân duy nhất.”
Chẳng ai nói cho nhà thơ hay: “Phàm là nạn nhân thì không xuống tay với người cùng số phận.
Trong câu chuyện luôn có một người bị hại, một kẻ sát nhân.”
Từng một thời trẻ dại, họ hái hoa tuyết rơi
trên cây Bách thần của Chúa rồi đùa chơi
với những thiên thần nhỏ -
những đứa trẻ sinh ra cùng thời… trốn học cùng nhau khỏi tiết toán,
Khỏi bài học cổ thi hamasa, họ đến bên rào chắn
đùa giỡn với những chiến binh, một trò chơi ngây thơ của tử thần.
Họ chẳng nói với chiến binh rằng:
“Hãy cất súng đi rồi mở đường cho cánh bướm
đi tìm mẹ lúc hừng đông, để chúng tôi có thể vút bay
cùng đàn bướm rời xa giấc mộng này, bởi giấc mơ rất hẹp nơi ngưỡng cửa.”
Họ từng trẻ dại, ham vui, đùa chơi
với đóa hồng vùi mình trong tuyết, sau hai câu chuyện dài,
của người hùng và kẻ khốn khổ, rồi họ trốn đi cùng những thiên thần
đến một vùng trời thanh cao trải rộng…
—-
(Hoài Phương dịch)