Những đứa trẻ của Rafah (Samih al-Qasim) / by Phuong Nguyen

Những đứa trẻ của Rafah (1971)
Samih al-Qasim
—-
Gửi đến kẻ đào đường trên vết thương hàng triệu người
Gửi đến kẻ lái chiến tăng dày xéo những đóa hồng trong vườn
Kẻ đập vỡ cửa sổ giữa đêm thâu
Kẻ đốt cháy vườn hoa, bảo tàng nhân danh hòa bình.
Kẻ đã dẫm lên bầy chim sẻ trên quảng trường.
Máy bay các người đã dội bom xuống giấc mộng bao trẻ thơ.
Và cầu vồng trên trời cao các người cũng đập nát.

Đêm nay, gửi đến các ngươi tuyên ngôn của lũ trẻ vươn lên từ cội nguồn bất khả,
Đêm nay, những đứa trẻ của Rafah nói rằng:
“Chúng ta chưa từng tết tóc thành những tấm chăn.
Chúng ta chưa từng phun nước bọt lên thi hài, hay nhổ đi những cái răng vàng của họ.
Vậy tại sao các người cướp đi trang sức của chúng ta đổi lại cho vô vàn đạn pháo?
Tại sao các người khiến những đứa trẻ Ả Rập rơi vào cảnh mồ côi?
Cảm ơn! Cảm ơn các người không kể xiết!
Nỗi buồn của chúng ta nay đã trưởng thành.
Và giờ đây, chúng ta buộc lòng phản kháng.

—-

(Hoài Phương dịch)