“Ta là ai nếu không có lưu đày?”
Mahmoud Darwish (1941 - 2008)
From English translation by Munīr ʻAkash, Carolyn Forché
Từ tuyển tập thơ “Unfortunately, it was Paradise”, University of California Press, 2003
——
Này người lạ bên kia bờ
như con sông… dòng nước trói buộc ta vào cái tên người.
Chẳng điều gì khiến ta từ xa xăm trở về
bên ốc đảo: không chiến tranh lẫn hòa bình.
Không điều gì khiến ta bước vào bản phúc âm.
Không một điều chi… Chẳng còn gì thắp sáng đôi bờ
khi triều xuống, giữa đôi dòng sông Nile và Euphrate.
Không điều gì lôi ta rời khỏi chiến xa của Pharaoh.
Không điều gì có thể mang ta đi, gieo vào trong ta ý nghĩ:
không hoài niệm lẫn lời hứa.
Ta phải làm gì? Ta biết làm gì nếu không còn lưu vong
như đêm dài đang trừng trừng soi mình trong dòng nước?
Dòng nước trói buộc ta vào cái tên người…
Không điều gì bứt rời ta khỏi cánh bướm mộng mị
Không điều gì mang đến thực tại: không bụi mù lẫn lửa dữ.
Ta phải làm gì nếu không còn đóa hồng ở Samarkand?
Ta phải làm gì trên quảng trường nơi hòn đá mặt trăng mài nhẵn nhụi người ca sĩ?
Chúng ta nhẹ bẫng, như những căn nhà
tung bay trong cơn gió thổi từ dải đất xa.
Đôi ta kết bạn với bao tạo vật dị thường luẩn khuất giữa làn mây…
Đôi ta đã được giải phóng khỏi vòng tay vươn tỏa của bản dạng quê nhà.
Ta phải làm gì?
Ta phải làm gì đây nếu không còn lưu đày
khi đêm dài đang soi mình trong dòng nước chảy?
Dòng nước trói buộc ta vào cái tên người…
Chẳng còn gì sót lại trong ta ngoài người
Và ngươi cũng chẳng còn gì khác ngoài chính ta -
rồi người lạ âu yếm đôi chân của tha nhân, cất tiếng hỏi:
Hỡi người lạ! Ta phải làm sao với bao điều còn lại
khi ta chợp mắt giữa hai truyền thuyết thật yên bình?
Điều gì nâng đỡ chúng ta: không mái nhà, không cả lối đi.
Phải chăng còn đường này đã luôn như vậy từ khởi sinh?
Phải chăng giấc mơ của chúng ta đã tìm thấy một tuấn mã Mông Cổ trên đồi
Rồi đổi ta để lấy chú ngựa đó?
Ta phải làm gì?
Ta phải làm gì đây nếu không có lưu đày?