"Nếu rồi đây tôi phải chết"
Refaat Alareer
---
Nếu rồi đây tôi phải chết
mong rằng bạn hãy sống tiếp
để kể nên chuyện đời tôi
hãy bán đi những gì tôi để lại
đổi lấy tấm áo vải
và vài cuộn dây
(sẽ thật hay nếu có vạt dài và mang sắc trắng)
để một đứa bé Gaza khi trông lên cõi vĩnh hằng
đợi chờ người cha đã ra đi trong ánh chớp -
mà không kịp nói lời chia tay
đến cốt nhục của ông
lẫn bản thân mình -
sẽ thấy cánh diều bạn kết thành cất cánh bay
đến thiên đường
và trong tâm tưởng em sẽ thấy một thiên thần
trao cho em những yêu thương.
Nếu rồi đây tôi phải chết
hãy để nó mang đến niềm ước vọng
trong lời chuyện kể.
---
Refaat Alareer (1979 - 2023) Ông sinh ra và lớn lên ở dải Gaza và là nhà thơ, giáo sư dạy tiếng Anh tại trường đại học Gaza. Ông được gọi là "tiếng nói của Gaza" nhờ vào những hoạt động xã hội không ngừng nghỉ. Tiếng Anh là đam mê của ông, và ông đã hướng dẫn hàng ngàn người trẻ làm thơ bằng cả tiếng Arab lẫn tiếng Anh vì ông tin rằng đó là cách mà người trẻ có thể thoát khỏi vòng kiềm kẹp đói nghèo phủ lên Gaza, đó là cách họ có thể vươn ra khỏi vòng chiếm đóng, vượt qua những bức tường, khiến thế giới lắng nghe họ. Ông cũng giảng dạy cho sinh viên sự khác biệt giữa Judasim và Zionism, sau những chuyến công tác tại Mỹ và được tiếp xúc với những người Do Thái khác hơn những người Israel họ thường gặp ở Gaza - thường là binh lính hung hăng được trang bị võ trang đến tận răng. Những người Do Thái ông gặp gỡ tại Mỹ đã chào đón ông vào nhà, dùng bữa cùng nhau và lắng nghe ông chân tình, những trải nghiệm đẹp đẽ này đã để lại trong ông những dấu ấn sâu đậm. Ông là người đồng sáng lập Gaza Write Back và We are not numbers.
Refaat Alareer đã qua đời hôm nay ngày 7 tháng 12 sau một trận không kích mà theo Euro-med monitor là nhắm vào nhà riêng của ông có chủ đích. Ông đang ở đó cùng người chị và bốn đứa cháu, cả tòa nhà đổ sụp xuống và không một ai sống sót.
Bài thơ cuối cùng này ông viết vào ngày 1 tháng 11 và đăng trên nền tảng X, như một lời chia tay.