Vào một đêm không sao
Mosab Abu Toha
——
Vào một đêm không sao
Tôi té ngửa, lộn nhào
đất trời rung chuyển và
tôi rơi khỏi chiếc giường êm.
Tôi vội nhìn qua cửa sổ. Căn nhà
kề bên đã chẳng còn
đứng vững. Bị san bằng
như một tấm thảm phẳng lì trên nền đất
bị giẫm đạp bởi đạn pháo, và những chiếc giày
đang bay khỏi bàn chân đứt rời.
Tôi chưa từng biết rằng hàng xóm mình còn giữ chiếc tivi nhỏ,
bức tranh xưa vẫn còn treo trên tường,
và con mèo nhà họ vừa mới sinh con.